Blue Zone ngay Hà Nội ư? Giữa nhịp sống hối hả của Thủ đô, một “vùng xanh” yên bình đang hiện hữu như một triết lý sống khác biệt. Đó là  Đồng Lư – Cộng Hòa huyện Quốc Oai. Vùng đất bán sơn địa này mở ra một không gian sống lý tưởng và là “phản đề” hấp dẫn đối với cuộc sống đô thị vốn náo nhiệt nhưng cũng đầy áp lực. Đây không chỉ là một điểm đến để ghé thăm, mà là một không gian để sống, cảm nhận và nuôi dưỡng tâm hồn, nơi bạn có thể tìm về sự tĩnh tại và chất lượng sống vượt trội.

Vùng “Blue Zone” của đất Hà Nội?

Một buổi sáng tôi về Đồng Lư, quãng đường đi ước tính mất tầm 20 phút (tính từ Vành đai III), bất ngờ gặp một cảnh quan khác lạ ngay tại Vùng Thủ Đô. Ở đây đồng bằng châu thổ, phố thị huyên náo đã lui bước, nhường lại cho đồi núi, những thung lũng và một cuộc sống thanh thản nhẹ nhàng. Bên sườn đồi, những lão nông tuổi bẩy mươi, tám mươi vẫn đang chăm sóc những vườn cây bạt ngàn những mít, nhãn và khế. Đứng trên đồi Đồng Quang, hay Cộng Hòa nhìn xuống là thung lũng lớn với những biệt thự, và cả cánh đồng xanh mát.

Thung lũng làng So nhìn từ đồi Cộng Hòa – Đây cũng là làng Trường Thọ.

Dân ở đây giàu, mấy lão nông mà tôi gặp té ra toàn là triệu phú cả đấy! Có cụ còn sở hữu tới tận mấy ngàn mét đất ở phía dưới chỗ sát ngay thị trấn. Có cụ con cháu toàn là chủ doanh nghiệp làm miến (mà miến làng So vốn nổi danh xa gần), hay là kỹ sư, bác sĩ làm việc tại nội thành. Phía triền đồi bên kia có anh họa sĩ bán nhà thành phố về ở đồi. Nhân cuộc trà nước, anh bảo: Dân ở đây sống thọ mà vui. Không rõ là vì khí hậu, chất nước, hay vì cuộc sống gắn kết của cộng đồng làng mà làm nên Làng Trường Thọ như thế? Còn cụ Tiến chủ hẳn một sườn đồi đầy cây ăn trái thì hóm hỉnh bảo: “Tôi cũng chẳng biết nữa, nhưng làng này nhiều cụ đã xấp xỉ cả trăm,  ngoài bẩy mươi như tôi thì vẫn được coi là … thanh niên xóm”.

Một lối đi như miền cổ tích

Lại nghĩ tới ông Dan Buettner đi khắp mấy châu lục để chọn ra năm vùng đất Trường Thọ (mà ông ấy định danh là Blue Zones) thì đây, Đồng Lư, Cộng Hòa rất có thể là Blue Zone của Việt Nam, của Hà Nội chứ đâu xa? Người dân sống đến cả trăm tuổi, ít nhất tôi thấy rằng tuổi bẩy mươi tám mươi mà tiếng nói còn sang sảng sáng leo đồi, làm vườn, chiều đánh cầu lông, chơi cờ. Khu vực này còn được hưởng lợi từ diện tích rừng lớn thế nên chỉ cách có 2km, đường Vành đai IV đang thi công, khói bụi mờ mịt thế mà ở đây không khí trong lành, dễ chịu lạ thường. Cứ xem thế thì cuộc sống của người thành thị chắc gì bằng được?

Mà không sống thọ sao được? Riêng cái khoản mình là người được đón bình minh sớm với cái không khí se se lạnh. Chiều ngắm hoàng hôn về trên thung lũng; view thành phố, hay phóng tầm mắt nhìn về phía Hòa Bình với những cánh đồng xanh thẳm đã khiến người ta hạnh phúc rồi. Lại đang có anh bạn dân Kiến Trúc Sư muốn về đây tạu nhà, để thứ bẩy chủ nhật vẽ tranh, uống cà phê cho … tóc đỡ bạc tóc bởi những áp lực của phố thị. Anh bảo chẳng phải đi tới tận Okinawa, đây chính là Blue Zone rồi!

Đồng Lư – Cộng Hòa: Di sản và Truyền thuyết

Thôi thì người giàu tìm mua đất ở Đồng Lư, Cộng Hòa, bảo là sống giữa vùng xanh, hay Blue Zone. Cái đó tốt quá đi chứ, nhưng Quốc Oai mà nhất lại là hai xã Đồng Quang, Cộng Hòa còn là một miền di sản, nơi những trầm tích văn hóa lắng kết cả ngàn năm nữa đó. Nơi đây, những câu chuyện từ quá khứ vẫn còn vang vọng trong từng mái đình, ngọn đồi, hay trong những câu chuyện mà bô lão thường hay kể.

Ngay dưới chân đồi Cộng Hòa là Đình So mệnh danh là “đẹp nhất xứ Đoài”, dân gian thì truyền tụng: “Đẹp đình So – To đình Cấn”. Đình được khởi dựng vào khoảng nửa cuối thế kỷ XVII, thờ Tam vị Đại Vương, những vị tướng có công lớn giúp vua Đinh Tiên Hoàng dẹp loạn 12 sứ quân, thống nhất đất nước. Kiến trúc của Đình So được các nhà nghiên cứu đánh giá là “mẫu mực nhất”, thể hiện sự tinh xảo, cầu kỳ và tinh hoa nghệ thuật của vùng đất xứ Đoài văn hiến.

Đình So – ngôi đình đẹp nhất xứ Đoài, nhìn từ triền đê sông Đáy

Tọa lạc bên dòng sông Đáy, trông ra hồ Bán Nguyệt, ngôi đình hài hòa tuyệt đối với cảnh sắc thiên nhiên, tạo nên một tổng thể kiến trúc và cảnh quan độc đáo và trở thành trung tâm của đời sống văn hóa cộng đồng với ba lễ lớn hàng năm. Lễ hội làng So diễn ra trong 3 ngày từ mùng 8 đến mùng 10 tháng 2 âm lịch, thu hút đông đảo người dân và du khách với nhiều hoạt động tế lễ trang nghiêm, rước kiệu, cùng vô vàn trò chơi dân gian.

Đồi Cộng Hòa có chùa Cao, kế bên lại có di tích mà các cụ phụ lão truyền rằng đó là nơi vua ban chỉ. Bên Đồng Lư có của Cả, chùa Trung và chùa Hạ đều là những danh thắng có tuổi đời hàng mấy trăm năm. Gần sát ngay đồi Đồng Lư, hay Cộng Hòa còn có một danh thắng nổi tiếng cả nước, có tuổi đến cả ngàn năm, đó là Chùa Thầy. Có lẽ các bậc cao tăng xưa cũng khéo nơi đất đẹp, hiền hòa yên ả mà dựng lên đình chùa chăng?

Anh là dân thành phố, về đây tận hưởng cái bình minh yên ả, những thung lũng xanh. Chiều mát đạp xe đưa trẻ nhỏ ghé thăm đình So, chùa Cả, hay quá bộ sang chùa Thầy. Hoặc nhàn tản hơn đi tản bộ dưới tán rừng, tán cây xanh. Cái đó người ta gọi bằng tái tạo năng lượng, tự bẻ khóa sinh học để mình sống thêm trẻ, thêm hạnh phúc. Mà hơn cả là con trẻ có hẳn một cái di sản, một lối sống chân thật, gần gụi với thiên nhiên. Không chỉ là tránh xa bụi mịn mà kết nối cộng đồng, có những hàng xóm hạnh phúc, cũng là chìa khóa để người ta Trường Thọ.

 

Share via
Copy link